Poems

(Many More Coming Soon...)

quả phụ

hãy gọi bà là ‘Kay’

là ‘Fay’ là ‘Yay’ hay ‘Nay’

hay bất cứ tên gì khác

những cái tên quá xa lạ trong tiếng mẹ đẻ của bà

không ai trong số người quen sẽ biết đó là bà

nên chuyện của bà sẽ được giữ kín

mười tám tuổi

trăng tròn lẳng

tuổi đẹp nhất đời

hôn nhân xếp đặt

một hôn nhân hạnh phúc

ôi, bà tôn sùng chồng mình quá!

ông khôn khéo, khôi hài, và ấm áp

bà không đòi hỏi gì hơn

ai còn muốn gì hơn?

ngày sau đám cưới

ông trở về với vợ chính,

chiến trường,

bà cất lệ, nuốt khát khao,

và chu toàn trách nhiệm nàng dâu

rồi ông sẽ về thăm

trong ngày nghỉ

bà mong thế

và bà khóa mình

bà thề chỉ ở trong phòng

và cắt đứt quan hệ với đời

bà chờ trong cô tịch

cho những ngày nghỉ ngắn ngủn của ông

dù chúng có thể bị hủy bỏ

nếu có lệnh trên

con nhà giáo

bà tuân thủ những nghiêm lệ của giai cấp mình

một người phụ nữ xuất giá

bà chưa bao giờ ra ngoài vào ban đêm mà không có cha mẹ chồng quản giám

bà tiết độ, chừng mực, và khéo léo

bà muốn là người vợ tốt nhất của ông

đi ngược với suy nghĩ của mình

trái tim dắt bà đi

một ngày nọ, để tìm ông

bà đến đồn bằng mọi cách

mới vỡ lẽ rằng ông đã rời trại, ngược quân lệnh

đu theo xe rác của quân đội

về nhà tìm bà

loa phóng thanh gọi ông một cách vô công

bà đã đến một cách vô ích

bà hối hả trở về

khi ông hối hả trở lại đồn

họ ở trên hai chiếc xe khác nhau

đã chạm mặt ngược chiều nhau ở một nơi nào đó trong thành phố oằn rên trong bom đạn

nóng lòng muốn thấy mặt nhau

chỉ bị số phận đánh lừa

với thời gian, chiến tranh tử trận

họ sống trong bắt bớ

và vượt biển đến nước khác

rồi ông bị ung thư

và bỏ bà lại

chính thức quả phụ

trước khi bà lấy chồng

chiến tranh, bệnh tật, cái mong manh và rồ dại của thế giới này

đã biến bà thành quả phụ

như giết chết một nụ hoa

trước khi nó kịp nở

bà hỏi: sao phải khổ đến thế này?

widowed

let’s call her ‘Kay’

or ‘Fay’ or ‘Yay’ or ‘Nay’

or anything else you want

these names so foreign in her mother’s tongue

no one she knew would recognize them

so her story is safe

eighteen years old

the full-moon age

the best time of her life

an arranged marriage

a happy one

how she adored her husband!

he’s wise, witty, and warm

she didn’t ask for more

who would’ve asked for more?

the day after the wedding

he was back to his first wife,

the battle,

she held her tears, swallowed her desires,

and fulfilled daughter-in-law duties

he’d be back in time

during his breaks

was her hope

and she stayed in

she vowed to keep to herself

to sever ties with the world

she waited in solitude

for his brief breaks

that might be canceled

should there be a different order

a teacher’s daughter

she adhered to the rules of her class

a married woman

she never spent the night outside her in-laws’ watch

she was virtuous, modest, and tactful

she wanted to be his best wife

against her mind

her heart led her out

one day, to look for him

she went to the base against all odds

only to find out that he had left, unauthorized,

clinging on the back of the military garbage truck

heading home to her

the speaker called out for him in vain

she had come in vain

she rushed home

while he rushed back to base

they were on two different vehicles

crossing paths somewhere in the city aching with bombs and raids

burning to see each other

only to be tricked by their fate

in time, the war died

they lived under persecution

and escaped to another land

where he contracted cancer

and left her

officially widowed

before she was married

the war, the sickness, the fragility and absurdity of this world

had already widowed her

like murdering a bud

before it can blossom

she asked: why does it have to be this hard?